Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên khi gặp người bạn thân của tôi. Cô ấy vừa dọn đến ở cạnh nhà. Bà cô ấy cũng sống gần đó đã dẫn cô ấy đến giới thiệu với gia đình tôi. Tôi núp sau lưng mẹ tôi còn cô ấy thì núp sau lưng bà, chúng tôi lấm lét nhìn nhau. Lát sau chúng tôi đã không còn e dè nữa mà bắt đầu đi chơi cùng nhau, cỡi xe đạp đến nhà nhau và còn ngủ lại nhà nhau nữa. Lên lớp 7, lần đầu tiên tôi mất liên lạc với cô ấy. Cô ấy đang gặp những rắc rối trong gia đình, và tôi đã để mặc cô ấy ở cùng với những người ngày càng trở nên lạnh lùng. Không ai trong số các bạn mới của tôi thích cô ấy như tôi cả vì họ biết cô ấy có “vấn đề”. Hè năm nào chúng tôi cũng đến nhà của nhau, xem những vở opera trên truyền hình, ăn món Doritos (hay bất cứ món quà vặt nào mà mẹ cô ấy đã mua) và bàn về những chàng trai chúng tôi thích.
Đó là vào năm ngoái, khi tôi
nhận thức ra được mọi sự. Tôi nghĩ vào khoảng thời gian tôi vừa vào trung học cũng chính là lúc cô ấy cần một ai đó bên cạnh mình. Cô ấy có một người bạn thân mới và tôi cũng vậy. Sau đó không hiểu tại sao cô ấy lại tự tử! Cô ấy được bác sĩ chẩn đoán là bị suy nhược thần kinh, và phải đến bệnh viện cả ngày. Lúc đầu tôi rất buồn, nhưng cô ấy đã luôn gọi cho tôi lúc thật khuya, và chúng tôi đã gặp nhau ngoài đường lúc nửa đêm. Chúng tôi luôn giữ liên lạc. Tôi muốn ở đó với cô vì người bạn thân mới của cô ấy đã bỏ rơi cô khi người ta nói rằng cô bị điên, và tôi biết rằng mình vẫn quan tâm đến cô ấy như một người chị gái.
Hôm qua cô ấy đã đến gặp tôi và nói rằng: “Mình chưa bao giờ biết đến một người bạn thân là gì cho đến khi chính bạn là người ngăn mình tự tử; chính bạn làm mình cảm thấy tốt hơn khi nghĩ về bản thân và những vấn đề trong cuộc sống. Bạn đâu biết rằng mình đã định tự tử vào chính đêm bạn gọi cho mình và mình đã khóc. Mình đã nợ bạn rất nhiều, bạn có biết rằng bạn đã giúp đỡ mình rất nhiều không?”
Cả hai chúng tôi đều bật khóc, và tôi đã có được một bài học trong cuộc sống của mình là đừng bao giờ bỏ rơi bạn bè, dù cho họ không dễ thương như những người khác, hay khi mọi người nghĩ rằng họ bị điên, họ luôn cần một người bên cạnh. Nếu bạn bỏ mặc họ, chính bạn cũng sẽ đau khổ. Vì vậy khi một người bạn đang cần đến bạn, đừng để họ một mình, hãy ở bên họ.
Không phải ai cũng được may mắn như vậy, không phải ai cũng nhận ra được mình là người may mắn vì có được những người bạn tốt. Bạn xấu cũng nhiều và rất ít khi dễ nhận ra, hoặc có nhận ra được chăng thì cũng muộn rồi. Bạn còn nhớ Bob Hayes, từng được mệnh danh là “Người nhanh nhất thế giới” không? Anh đã từng được xem là một người hùng tại Thế Vận Hội Tokyo năm 1964, khi đoạt huy chương vàng điền kinh cự ly 100m và đạt một kỷ lục đáng kinh ngạc khi trong 100m cuối cùng của cự ly 400m tiếp sức, anh đã chạy trong vòng 8,5 giây! Sau đó, anh được nhận vào làm một chức vụ khá cao tại Dallas Cowboys. Huấn luyện viên điền kinh của anh nói, nếu ông được phép ước có một đứa con thì đó chính là Bob Hayes.
Thế rồi, vào tháng 4 năm 1979, Bob đã bị bắt khi đang bán lén ma túy và các chất gây nghiện khác. Anh phải nhận hai bản án tù 5 năm. Từ trên đỉnh cao danh vọng, Bob đã trở thành một tên tội phạm. Theo Bob Hayes, sở dĩ anh như thế chính là vì không có khả năng nhận ra ai là bạn tốt và ai là bạn xấu. Anh đã giao du với những người bạn không ra gì và phải gánh lấy rắc rối. Như một quy luật, mỗi người trong chúng ta là một tấm gương phản ánh những suy nghĩ lối sống của những người mà ta kết giao. Bạn đang quen biết với những người như thế nào?
Nhưng có thế nào thì “Chúng ta cần một người bạn” cho dù- Tình bạn đến rồi tình bạn đi. Ai đó bước vào cuộc đời cũng chỉ vì một lý do nào đó, trong một lúc nào đó và có thể là trong suốt cuộc đời bạn. Và khi bạn nhận ra được điều này, bạn sẽ biết mình nên làm gì! Khi một người đến với bạn vì một lý do nào đó, điều này có nghĩa là bạn đang có một cuộc gặp gỡ như mong muốn. Họ đến để giúp bạn vượt qua những khó khăn, để trao cho bạn sự chở che và ủng hộ bạn; để giúp bạn một cách thật tự nhiên, hoàn toàn theo cảm xúc và rất cao thượng. Họ chính là món quà mà Thượng Đế đã tặng ban cho bạn. Họ có mặt bên bạn bởi vì một lý do duy nhất: bạn cần có họ. Một lúc nào đó, họ sẽ không còn sống nữa. Cũng có thể họ sẽ không còn ở bên bạn khi bạn cần. Đôi lúc, họ cũng không cần thể hiện điều gì, họ buộc bạn phải biết tự mình đứng dậy.
Chúng ta phải hiểu rằng, những gì mà chúng ta cần đã được trao cho, những khát khao của chúng ta cũng đã được đáp ứng. Lời nguyện cầu mà bạn gửi đi đã được trả lời. Đã đến lúc tự mình chuyển động về phía trước, chứ đừng đứng yên một chỗ. Và khi cuộc đời bạn có ai đó bước vào trong một khoảng thời gian nhất định, đó là vì bạn cần phải biết sẻ chia, lớn lên và biết học hỏi. Họ mang đến cho bạn những kinh nghiệm để xoa dịu những rắc rối hoặc đơn giản là khiến bạn có thể nở nụ cười. Họ sẽ dạy cho bạn những điều mà bạn chưa bao giờ được học, hoặc giúp bạn thực hiện những điều mà bạn chưa bao giờ làm. Họ sẽ mang đến cho bạn những khoảnh khắc thật vui nhộn.
Hãy tin đi! Đó là sự thật! Nhưng tất cả chỉ trong một lúc nào đó mà thôi! Những tình bạn dài lâu sẽ xuất hiện để dạy cho bạn những bài học mà cho đến suốt đời, bạn cũng sẽ không thể nào quên được: bạn phải tự mình xây dựng tất cả mọi thứ để có được một nền tảng vững chắc. Những bài học này thực sự không dễ dàng chút nào. Điều bạn cần làm là ghi nhớ bài học đó, yêu thương mọi người xung quanh, và đem những điều bạn đã học được vào trong các mối quan hệ và những nơi mà bạn đến.
Đừng bỏ phí thời gian và hãy biết tỏ ra đau buồn khi bạn phải kết thúc một tình bạn hay khi bạn mất đi một người bạn. Dù vậy, hãy quan tâm xem tại sao có những người lại bước vào trong cuộc đời bạn. Hãy đánh giá xem bạn đã nhận được gì từ tình bạn và những kinh nghiệm mà bạn nhận được từ đó. Cuộc sống của bạn sẽ trở nên giàu có hơn. Và bấy nhiêu là đủ. Người ta nói rằng tình yêu là mù quáng nhưng tình bạn thì luôn sáng suốt. Hãy tự hào về những người bạn mà bạn đã từng có và cả những người bạn mà bạn đang có. Bạn bè như những bông hoa, những bông hoa xinh đẹp. Bạn bè là những bông hoa trong khu vườn cuộc đời bạn.
Mong sẽ được trở lại đề tài này một ngày không xa. Mượn câu ca dao: “Bạn vàng lại gặp bạn vàng. Long Lân Quy Phụng một đoàn tứ linh”. Xin chúc tất cả mọi người ai cũng có nhiều bông hoa xinh đẹp cho cuộc đời mình.
Ngô Tịnh Yên