(Nhân cuộc rước Xá Lợi Phật về chùa Bái Đính Việt Nam)
Xứ Ấn Độ mịt mùng
Cát bay miền đông Bắc
Ai chung thủy với ai
Sao tang thương cộng nghiệp .
Nào phải đâu Người xoay lưng phó mặc
Hay lo ngại luật vô thường .
Nghìn năm cát gió nhiễu nhương
Ngừoi đi là để chứng minh giáo truyền
Không là Thần,chẵng Thánh-Thiên
Thịt xương Người đó vẫn nguyên kiếp người .
Nhớ thưở xưa !
Đất nở hoa sen báu
Một lần thị hiện nơi đây .
Và hôm nay
Xứ Ấn Độ đợi chờ
Người xa lắm , cội Bồ Đề trông đợi
Như cát trắng sông Hằng còn vời vợi
Thuở loạn ly Người chia sớt phận mình .
Vâng ! Người đã đi
Thánh chiến can qua
Lấp vùi dấu tích
Phước báu trao tay
Ai phủi sạch chốn này .
Xứ Ấn Độ vắng bóng Người
Có lẽ vì Người không là của riêng một chốn
Ba ngàn năm rồi Người rong ruỗi khắp nơi .
Nhưng !
Người đi mà vẫn không xa
Ấn Độ ơi !
Dẫu ngày về xót xa bao phế tích
Thù hận-Chiến Tranh,tình nhân thế
Chổ Người ngồi , chỉ là cội rễ Từ Bi .
Giác Đạo-Dương Kinh Thành